RoHeHa_6264995
Con bé nhai nhai viên kẹo bạc hà trong miệng. Cay gớm. Không cay mới lạ, nó xơi hai chiếc một lúc lận mà. Phải xài liều đúp vậy mới tập trung được. Mắt con bé nhìn vô cuốn sách trước mặt, trợn ngược hết cỡ như muốn hút sạch chữ vào. Học hoài không thấy vô, ngồi tự chửi mình tan nát. Rồi lại lôi kẹo ra ngậm. Buồn ngủ ghê quá.
Stop!!!!!! Ai cho ngủ mà ngủ? Muốn thi rớt hay sao mà đòi ngủ? Học đi, có muốn vô được trường tử tế thì học đi, không thì vô trường dạy nghề cho xấu mặt ra. Không học mà được á. Cả trường trông vào nó: học sinh giỏi thành phố, từng có phóng viên báo đến phỏng vấn, dẫn đầu lớp không đối thủ, gạo bài xuôi như cháo, đăng ký nguyện vọng cao chót vót, lũ bạn nhìn vào… xanh mặt. Đã trót gắn cái mác học sinh giỏi, rồi thì thầy cô mong này mong nọ, bạn bè chúc nọ chúc kia, rồi thì kì vọng, rồi thì mơ ước, rồi thì đủ mọi thứ rối rắm lộn xộn khác, tóm lại con bé mà thi rớt trường chuyên thì chắc là chết luôn đi cho đỡ bẽ mặt.
Trời ạ, sắp thi rồi. Còn có 17 ngày nữa là thi rồi. Mà bài vở thì vẫn chẳng đâu vào đâu. Năm nay thi cuối tháng 6, ngày 21, trùng vô ngày hạ chí. Mà hạ chí là cái gì nhỉ, hồi lớp 6 có học rồi mà con bé đâu có để ý. Hình như là ngày nóng nhất trong năm. Ngày chính giữa mùa hè. Cái ngày mà thiên hạ nhơn nhởn đi chơi, còn mình thì ngồi đây cày mệt muốn xỉu. Rồi trời lại nóng. Có lẽ chưa có năm nào mùa hè nóng đến vậy. TV cứ nói mãi chuyện Trái đất đang nóng lên, nếu bình thường thì chắc con bé đã nhảy vào chỉ trích mấy cái nhà máy tơi bời hoa lá. Nhưng bây giờ thì khác. Nó không rảnh. Trời ạ, sắp thi đến nơi rồi.
Ông trời đã nóng, nó lại càng nóng hơn. Bệnh của nó là vậy, cứ đến mùa thi là lại bắt đầu nổi cáu. Có chuyện là cáu, mà không có chuyện gì cũng nổi cáu. Đứa em đi ra đi vào quên đóng cửa phòng, cáu. Mấy đứa em họ mon men gần bàn, xem cái này cái kia, làm lộn xộn hết cả, cũng cáu. Thằng bạn thân hỏi đi thi có tự tin không, nó đáp không, thằng bạn hỏi tại sao, có vậy thôi mà cũng muốn nổi cáu.
Trời ạ, sắp thi rồi. Có ai mà muốn sống yên ổn thì đừng dại gì mà động vào nó.
Thi thì thi chứ sao, mẹ nó phán. Ba bảo, rớt trường này thì vô trường khác, lo gì. Con em quỷ sứ chọc, em thấy đầu chị bự bằng 9 triệu quả bưởi rồi đó. Thiên hạ ai cũng ra rả cái mackenoism, tức là chủ nghĩa mặc kệ nó, mặc kệ thi, mặc kệ trường, mặc kệ nguyện vọng, mặc kệ đời, muốn ra sao thì ra. Rõ là nhảm hết sức. Nói mặc kệ nghe dễ quá, thấy báo đăng tỉ lệ 1 chọi 13,9, mặc kệ nổi chết liền luôn á.
Trời ạ, sắp thi rồi……
Chẳng có ai giúp chuyện bài vở. Hỏi đám bạn, tụi nó kêu, bà thì lo gì nữa, toán với anh bà chắc rồi, còn môn văn thì kiểu gì bà chả bịa được vài điểm. Hỏi thêm đám bạn khác, tụi nó bắt đầu bài ca muôn thuở: mackeno mackeno mackeno mackeno… Trời ạ, ai mà tin được cái mackenoism. SẮP THI RỒI!
Vậy đó, sắp thi rồi. Làm sao mà sống đây hả trời. Đề mấy năm trước nó làm đi làm lại đến thuộc làu cả rồi. Đề năm nay chả biết khó dễ thế nào, mà nghe nói mấy người trên Sở khoái chơi ác lắm, tung ra vài bài thiệt độc là tụi thí sinh chết hết. Trời ạ, chắc nó xỉu ngay trước cửa phòng thi mất.
Bà con cô bác có ai sắp thi làm ơn chia sẻ, có gì thì xỉu cùng nó, để con bé có vô bệnh viện còn có bạn cùng phòng…
Trời ơi, SẮP THI RỒI!!!!!!