RoHeHa_6264995
(Gửi 9D & những sớm trực tuần)
Sớm. Đạp xe tới trường khi trời tờ mờ sáng. Sương lạnh ướt nhoè màn đêm.
6 giờ chớm đông, bốn bề sương trắng. Tối. Ngọn đèn vàng bập bùng xa xa, tia sáng lập loè bị sương bóp ngạt. Nhìn về phía trước chỉ thấy toàn sương. Đến cả con đường bị bóng mờ nuốt chửng. Không thấy cả bóng xe vút ngang, chỉ thấy cặp đèn loé rực. Đôi mắt mèo xé rách thời gian.
6 giờ sáng cổng trường hoe hoe vắng. Thấy bóng ai lom khom cuối góc sân, từng nhát chổi giục tiếng gà gáy sáng. Tiếng chổi rễ quét mòn sân gạch đỏ, quét mòn sớm mai, mòn cả tiếng cười ai kia vọng lại. Tiếng chổi mòn tháng năm...
Thương em chiếc chổi rễ cùn, bó rễ bện chặt như tình bạn hoài mong. Lớp trực tuần, em thuộc từng gốc cây, tường từng hạt cát. Xổ từng cọng rễ mảnh cho sân trường tinh tươm...
Lớp trực tuần. Năm bảy đứa túm lại gốc cây già. Có chiếc lá rơi, đều đều nhịp quét. Bàn tay quệt trán vệt dài lấm lem.
Mỗi nhát chổi đong đầy một vốc lá. Chổi lầm lũi đưa, lá lầm lũi rụng. Ngoảnh nhìn lại, chiếc lá vàng nghiêng nghiêng đặt cánh. Cấm sao được mảnh lá vô duyên...
Mỗi nhát chổi - một mảnh hồn tình bạn. Một mảnh thời gian. Một mảnh ký ức. Tiếng chổi đưa ngang buổi chia tay, vỡ oà sớm lặng.
Thương tiếng chổi đều lặng nhớ mảnh sân. Thương sân vàng lá mỏi mong rễ chổi.
Có khi nào cây thôi rụng lá? Có khi nào dứt tiếng chổi mòn?...